khaocoviet


Join the forum, it's quick and easy

khaocoviet
khaocoviet
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Môi trường cổ cư dân Văn Tứ Đông (Khánh Hòa)
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeThu Jun 27, 2013 8:11 am by diepkhaoco52

» Những người chế tác thần linh
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeThu Jun 27, 2013 7:53 am by diepkhaoco52

» Nỗi niềm di chỉ khảo cổ học
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeThu Jun 27, 2013 7:52 am by diepkhaoco52

» Tượng Ấn Độ Giáo (Phần 2)
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeWed Jun 26, 2013 9:45 pm by diepkhaoco52

» Tượng Ấn Độ Giáo (Phần 1)
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeWed Jun 26, 2013 9:43 pm by diepkhaoco52

» Văn hóa Ngưỡng Thiều (Phần 2)
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeWed Jun 26, 2013 9:36 pm by diepkhaoco52

» Văn hóa Ngưỡng Thiều (văn hóa đá mới Trung Quốc)
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeWed Jun 26, 2013 9:30 pm by diepkhaoco52

» Sách từ điển khảo cổ học
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeWed Jun 26, 2013 9:20 pm by diepkhaoco52

»  Lý lịch MrDiep_archaeology
Bánh táo và Bánh phô mai I_icon_minitimeWed Jun 26, 2013 9:12 pm by diepkhaoco52

Affiliates
free forum

Đăng Nhập

Quên mật khẩu


Bánh táo và Bánh phô mai

3 posters

Go down

Bánh táo và Bánh phô mai Empty Bánh táo và Bánh phô mai

Bài gửi by HaXuyen Sat Jun 20, 2009 12:08 am

Bánh táo và Bánh phô mai Gx1nKEVrBánh táo và Bánh phô mai AVMcflr





Bánh Táo và Bánh Phô Mai



Tôi là một cô gái ko xinh nhưng vẫn hay tưởng tượng ra mình rất xinh. Sự tưởng tượng ấy giúp tôi có được một sự tự tin nhất định.Tôi thích ăn bánh Táo nên các bạn hãy gọi tôi là Bánh Táo. Cũng như nhiều cô gái khác, ít ra là trong đám bạn bè của tôi, tôi cũng rất thích một anh chàng khóa trên. Tôi ko còn là một cô bé 16 tuổi để mỗi ngày lượn qua lớp anh 16 lần nhưng cũng ko dưới 4 lần mỗi ngày tôi đứng trên ban công nhìn anh. Tôi đặt cho anh ta một cái tên riêng: Rượu Nho. Và tự thưởng thức hai cái tên của chúng tôi vào mỗi sáng thức giấc vào mỗi tối trước khi đi ngủ. Tụi bạn khi nào ngán quá mức vì những câu chuyện của tôi, chúng sẽ hét lên: "Thôi, tụi tao say quá rồi!". Tât nhiên, như một bợm nhậu thứ thiệt, tôi sẽ ko ép chúng nữa. Rượu bất khả ép. Cho dù đó chỉ là thứ vang nho nhẹ hều. Tôi thích cái cảm giác chuếnh chóang say khi tình cờ (một cách cố ý) tôi chạm mặt với anh trong nhà để xe. Nhưng tôi ko đủ can đảm để làm một spider girl. "Tao chưa đủ trình để nốc 65kg rượu nho". Tôi vẫn chống chế vậy khi con bạn thân kích tôi tấn công anh. Nhưng trong thâm tâm tôi biết, những tình cảm trong tôi lúc này với anh mới chỉ dừng lại ở sự thích. Chưa đến mức tôi phải tấn công. Tôi hiểu bản thân mình, nếu tôi kết anh đến mức nào đó nhất định, tôi sẽ chủ động tấn công. Còn lúc này, tôi đang thích anh vì trông anh rất phong độ. Hay còn gọi là "phải lòng mặt" anh.

Sẽ vẫn là thế thôi, hết 4 năm Đại Học, hoặc tôi sẽ yêu một ai đó khác hoặc tôi sẽ bắt chuyện với Rượu Nho nếu ko có chuyện một trong số những đứa bạn thân của tôi viết thư mạo danh tôi gửi cho anh. Khi nhận bức thư của Rượu Nho hồi đáp, tôi vừa bực đứa bạn trời đánh của mình lại vừa biết ơn nó. Anh muốn hẹn tôi một buổi ăn tối.

Sáng thứ bảy, tôi cùng cô bạn ríu rít sửa sọan cho cuộc hẹn buổi tối. Bộ váy áo rời màu trắng, thêm đôi giày dây màu trắng và chiếc túi xách cùng tông, thêm sơn ti tí màu ngà lên những ngón tay be bé. Cô bạn xúyt xoa: "Nhìn mày ngon phết!" khiến tôi tự tin hơn rất nhiều. Tôi đến chỗ hẹn trước giờ hẹn đến 30 phút. Loanh quanh một chút nữa, đúng 7h tôi bước vào quán, tôi nhận ra Rượu Nho đang ngồi quay lưng lại, trong một góc khuất bên cạnh quầy bar. Tôi rón rén đi tới ko quên sửa lại bộ máy và mái tóc. Nếu bạn đang đứng rất gần với một người mà bạn hằng thương thầm nhớ trộm suốt cả năm trời, bạn cũng biết anh ta đang chờ đợi bạn, bạn cũng cực kì tin vào sự hấp dẫn của chính bạn, hẳn bạn sẽ biết tôi hồi hộp thế nào?

Bánh Phô Mai

- Không sao! Nhầm lẫn là chuyện thường ngày mà! Với lại em trông xinh thế này kể ra anh cũng ko mất mác là bao nhiêu đâu.

Tôi nháy mắt và đùa một chút để cô gái bớt lúng túng. Cô gái thật xinh. Trông nàng như một viên kẹo ngọt vậy. Tôi kéo ghế cho cô gái:

- Nếu em ko phiền có thể ngồi xuống đây cho đến khi cậu bạn của em tới.

Cô gái lắc đầu:

- Vâng, em cám ơn anh. Nhưng thôi, em ko làm phiền buỗi tối của anh, em sẽ ngồi chờ bạn em ở bàn khác vậy.

Cô gái định bước đi và tôi cũng ko nghĩ là mình sẽ mời thêm một lời nào nữa song ko hiểu sao, có lẽ vì đôi mắt biết cười kia, tôi lại mời thêm một lần nữa:

- Tất cả các bàn đã được đặt hét rồi. Em sẽ khó tìm được một cái bàn trống nào. Và ngồi một mình sẽ khiến em già đi nhanh hơn đấy! Sao ko ngồi xuông đây và chúng ta cùng giết thời gian chờ đợi của em bằng những câu chuyện vui?

Tôi cũng thấy lạ là tự nhiên mình trở nên "dẻo mỏi" đến thế. Cô gái im lặng suy nghĩ rồi rụt rè:

- Nhưng lỡ bạn anh đến thì sao?

- Anh đến ăn có một mình thôi.

Cô gái mỉm cười thay cho lời đồng ý. Thật lạ! Tôi từng nghe nói người ta có thể yêu say đắm ai đó chỉ vì một nụ cười nhưng liệu súyt đánh rơi muỗng có thể ví như yêu say đắm ko nhỉ? Một đôi mắt biết cười đã đủ làm điêu đứng trái tim của hầu hết những gã trai huống chi khi cô gái cười cả bằng miệng cũng đẹp thì thử hỏi làm sao tôi ko ngất ngây cho được.

Chỉ sau vài phút đầu hơi ngập ngừng một chút, câu chuyện giữa chúng tôi đã trở nên gần gũi hơn cả khi tôi nói chuyện với Ngân - đứa bạn khác giới thân nhất của tôi. Những câu chuyện trên trời dưới bể, về tuổi thơi của cả hai đứa, về sở thích và về gia đình của nhau. Như thể đây là một cuộc hò hẹn của tôi với em chứ ko phải là của em với gã nào đó tên là Rượu Nho nhạt hóet mà tôi thực chất ra chỉ là người lấp chỗ trống.

- Có ai gọi anh là Bánh Phô Mai bao giờ chưa?

Em hỏi khi chúng tôi đang dùng món tráng miệng.. Em ăn một cái bánh táo còn tôi ăn một cái bánh phô mai. Tôi ngạc nhiên:

- Sao em hỏi vậy?

- Vì em hay ăn bánh táo nên mọi người thường gọi em là Bánh Táo.

- Vậy à? - Tôi bật cười - Vậy thì anh cũng sẽ gọi em là Bánh Táo, còn em từ nay gọi anh là Bánh Phô Mai!

Em lại mỉm cười. Lần này, tôi nghe tim mình đập mạnh.

- Khi nào thèm ăn bánh táo cứ gọi anh nhé! Anh sẽ đãi em!

Tôi đưa số điện thọai cho Bánh Táo khi chúng tôi cùng bước ra cửa.

- Cũng được! Và em sẽ đãi lại anh bánh phô mai.

Em nheo mắt vẫy tay chào tôi rôi về. Tôi nhìn theo em mà lòng hưng phấn một cách kỳ lạ. Đã lâu lắm rồi tôi mới có một buổi tối ngọt ngào đến vậy. 19 tuổi, chưa một mảnh tình vắt vai, chính xác là chưa tìm ra mảnh tình nào hợp với cái vai của mình để đem vắt lên. Kỳ lạ là từ trước khi gặp em, tôi chưa bao giờ cảm thấy sốt ruột với tình trạng đó của mình. Tôi vẫn quan niệm về tình yêu làmột tiếng sét bất thường, nó sẽ giáng xuống mình khi mà mình ko để ý nhất. Và tối nay, một tiếng sét đã giáng xuống khi tôi gặp em.

Bánh Táo

Ngày 1

Gặp một anh chàng Bánh Phô Mai kỳ lạ. Tôi ko chắc mình đã cảm thấy như thế này với Rượu Nho bao giờ chưa nhưng cảm giác bây giờ của tôi cũng kỳ lạ như anh chàng đó vậy, vừa ấp áp, vừa gân gũi. Cả một buổi tối ngồi với Bánh Phô Mai, tôi gần như quên bẵng rằng mình hẹn Rượu Nho. Như thể cuộc hẹn này dành cho tôi và Bánh Phô Mai vậy. Một sự lầm lẫn vô tình hay đó là sự sắp xếp của tạo hóa. Cầm số điện thọai của Bánh Phô Mai, lưu vào máy điện thọai của mình dường như vẫn chưa đủ, tôi còn muốn học thuộc số điện thọai đó nữa. Tôi vừa nhắn tin cho anh để cảm ơn về một bữa tối và nhân tiện để anh biết số điện thọai của mình.

Ngày 1 + n

Tôi vừa nhắn tin thông báo mình đậu kế tóan cho Bánh Phô Mai vừa nghe tiếng cô bạn thân léo nhéo: "Có yêu ko mà nhiệt tình thế? Vừa biết tin đậu đã nhắn ngay". Tôi cũng tự hỏi mình như thế nhiều lần như câu trả lời lúc nào cũng như một đám mây bồng bềnh ko rõ hình hài và màu sắc. Tôi chỉ biết cứ có chuyện gì xảy ra, tôi lại lập tức tìm Bánh Phô Mai để kể, để khóc, để đựơc anh dỗ ngọt và chia sẻ. Yêu chăng? Hay là nhiều lúc người ta chỉ cần một bờ vai để tựa? Tôi đã quên hẳn thói quen chạy ra ban công nhìn Rượu Nho mỗi ngày. Mãi đến hai hôm sau, Rượu Nho mới viết thư xin lỗi tôi rằng hôm ấy anh ta bận nên ko đến chỗ hẹn được, lại ko có số điện thọai để nhắn cho tôi. Và anh rất xin lỗi tôi, anh muốn hẹn tôi một buổi tối khác. Nhưng tôi đã từ chối với lý do tôi bận học ôn thi môn kế tóan. Tôi hẹn lại anh hôm khác mà trong thâm tâm thực sự ko hề tồn tại cái hôm khác ấy. Bánh Phô Mai đã chiếm một vị trí rõ rệt trong tôi, như thể người ta cài đè hình ảnh Bánh Phô Mai lên hình ảnh Rượu Nho vậy.

Bánh Phô Mai

- Gọi là Rượu Nho vì anh ta thích uống rượu nho à?

Tôi tò mò hỏi. Có một chút ghen tỵ trong lòng với gã Rượu Nho nào đó. Em lắc đầu:

Không, chỉ vì ăn Bánh Táo với Rượu Nho nghe có vẻ ngon ngon. Chỉ có em thầm gọi anh ấy như thế thôi, thậm chí anh ấy còn ko biết mình có cái tên Rượu Nho trên đời.

- Em còn thích anh ấy ko? - Tôi thăm dò.

Ko một chút suy nghĩ, em lắc đầu. Tôi khẽ giấu tiếng thở phào nhẹ nhõm. Bất giác, em nheo mắt hỏi:

- Anh mấy tuổi nhỉ?

- Có quan trọng ko? Anh nghĩ anh đủ già và đủ thời gian có mặt bên em, khi em cần lời khuyên hay ai đó để tâm sự, chắc đấy! Như vậy chưa đủ để gọi là anh sao?

- Em sẽ ko hỏi câu này nữa vì chắc chắn anh nhỏ tuổi hơn em.

Tôi giật mình nhưng vẫn làm mặt tỉnh cắm cúi ăn bánh. Bánh Táo đột ngột xắn muỗng vào phần bánh phô mai của tôi đưa lên miệng hít hà:

- Có nhiều người hay ăn bánh táo và bánh phô mai cùng lúc. Công nhận ngon nhỉ! Đền lại anh này!

Vừa nói Bánh Táo vừa xắn muỗng bánh bên đĩa mình đưa tôi. Tôi nhìn vào mắt em, tự hỏi: "Với em, tuổi tác có phải là một trở ngại?". Tôi biết mình kém Bánh Táo 2 tuổi từ ngay sau lần thứ hai chúng tôi gặp nhau. Điều đó khiến tôi hơi mất tự nhiên nhưng rồi mọi điều cũng qua đi khi tôi với em nói được với nhau rất nhiều chuyện. Bây giờ, đột ngột em hỏi tôi, tôi thực sự lúng túng và rất muốn biết rằng em có yêu một gã con trai kém em 2 tuổi hay ko? Nhưng tôi sợ mình sẽ gặp câu trả lời khiến bản thân tôi đau lòng. Suốt buổi tối ấy, tôi chẳng thể thóat ra khỏi điều thắc mắc ấy. Đến cuối buổi, khi tiễn em về đến đầu ngõ nhà em, bất ngờ, em chạm tay vào tay tôi:

- Em chưa từng xưng em với ai bằng tuổi lẫn kém tuổi em. Nhưng với anh thì khác. Em tự nguyện.

Tôi run lên vì câu nói đó. Thực sự, hơn bao giờ hết, tôi muốn được kéo em vào lòng mình và hôn em. Nhưng tôi đã ko đủ dũng khí để làm điều đó. Nhìn em đi vào khuất sau ngõ nhỏ, tôi chỉ chực gào hét lên rằng tôi yêu em đến nhường nào.

Bánh Táo

Ngày 1+ n + m

Bánh Phô Mai có lẽ bị bất ngờ khi thấy tôi biết anh kém tôi 2 tuổi. Đơn giản thôi, là vì anh ko thể tin rằng tôi đã thực sự cần anh đến thế nào. Tôi biết chắc rằng tôi có thể làm mọi điều để anh thuộc về tôi. Anh hay hỏi tôi về Rượu Nho. Đã từ lâu, từ khi có anh, Rượu Nho đã hòan tòan bay hơi trong ý nghĩ của tôi. Lúc anh đưa tôi về đến đầu ngõ, tôi thực sự mong rằng anh có thể kéo tôi vào và hôn tôi. Nhưng anh đã ko làm điều đó. Một chút hụt hẫng thỏang qua.

Ngày 1+ n + m + x

Và cuối cùng, hôm nay, Bánh Phô Mai đã gọi điện cho tôi. Anh hỏi:

- Em có biết tại sao trái tim tượng trưng cho tình yêu ko?

- Tại sao thế? - Tôi hỏi mà mơ hồ nhận ra rằng mình đang chuẩn bị nghe một điều tương tự như một lời tỏ tình. Anh bắt đầu kể, thât gần bên tai tôi:

- Ngày xửa ngày xưa, khi thế giới này còn là một tiệm bánh khổng lồ, nó rộng đến nỗi những chiếc bánh nằm ở ngăn kệ bên này sẽ ko bao giờ thấy được những chiếc bánh ở ngăn kệ bên kia. Một ngày nọ, có một chiếc bánh phô mai ở ngăn kệ bên này thầm yêu một chiếc bánh táo ở ngăn kệ bên kia. Thế là hai chiếc bánh bắt đầu vượt qua rất nhiều những ngăn kệ cao ngất, những chuột, gián lúc nào cũng nhăm nhe ngọam lấy và cả những chiếc bánh khác luôn miệng rủ vào ở chung và còn rất nhiều, rất nhiều những khó khăn khác để có thể gặp nhau. Vì vượt qua rất nhiều trở ngại nên đến khi gặp nhau, cả bánh táo lẫn bánh phô mai đều ít nhiều bị sứt mẻ đi và ko còn đẹp như lúc mới ra lò. Nhưng hai chiếc bánh tiến lại gần nhau thì những chỗ sứt mẻ tửơng chừng như xấu xí lại ráp với nhau vừa khít thành một hình tựa như hình trái tim. Vì thế, từ đó về sau, trái tim được xem là tượng trưng cho tình yêu... Em có hiểu anh muốn nói gì ko, Bánh Táo?

Nước mắt tôi bắt đầu lăn dài. Tôi ko nghĩ rằng khi được nhận một lời tỏ tình, người ta lại có thể xúc động được đến thế? Và anh xuất hiện ngay đằng sau tôi với một đĩa bánh phô mai và bánh táo. Cái nào cũng ghép lại thành những trái tim xinh xắn. Tôi ngắt địên thọai để chờ đợi một lời nói trực tiếp từ anh. Và anh đã nói, rất nhẹ nhàng, rất êm ái:

- Anh chỉ thấy có mỗi mình em ăn bánh phô mai kèm với bánh táo. Chẳng lẽ ko phải vì có một chiếc bánh táo luôn muốn ở gần một chiếc bánh phô mai hay sao?

Tôi ôm chòang lấy anh và òa khóc.

Bánh táo và Bánh phô mai Pq13si1A
HaXuyen
HaXuyen
Member
Member

Tổng số bài gửi : 56
Join date : 08/06/2009
Đến từ : Chợ 8

Về Đầu Trang Go down

Bánh táo và Bánh phô mai Empty KEKe...

Bài gửi by Hasuongkch Sat Jun 20, 2009 1:18 am

Nhìn hình là muốn ăn thui! Không đọc tiếp mà có ăn cũng dc!
hehe
Hasuongkch
Hasuongkch
Super Mod
Super Mod

Tổng số bài gửi : 312
Join date : 04/06/2009
Age : 36
Đến từ : Hà Tĩnh

http://360.yahoo.com/ngoisaophiabienxanh0203

Về Đầu Trang Go down

Bánh táo và Bánh phô mai Empty Re: Bánh táo và Bánh phô mai

Bài gửi by HaXuyen Sat Jun 20, 2009 3:37 pm

Thật ra truyện này giá tri nhất là hình 2 cái bánh đó bạn,Bánh táo và Bánh phô mai Untitled5 tiếc là chỉ ngó được thui chứ chẳng xơ múi được gì ráoBánh táo và Bánh phô mai AddEmoticons04274. Ôi...nhìn cái hình mà...Bánh táo và Bánh phô mai AddEmoticons04272
HaXuyen
HaXuyen
Member
Member

Tổng số bài gửi : 56
Join date : 08/06/2009
Đến từ : Chợ 8

Về Đầu Trang Go down

Bánh táo và Bánh phô mai Empty Re: Bánh táo và Bánh phô mai

Bài gửi by  Thu Jun 25, 2009 8:57 pm

dân CNTP có khác, mai mốt m làm cái bánh phô mai đó cho t ăn thử nhé Twisted Evil Twisted Evil


Join date : 01/01/1970

Về Đầu Trang Go down

Bánh táo và Bánh phô mai Empty Re: Bánh táo và Bánh phô mai

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết