Tìm kiếm
Similar topics
Latest topics
Đăng Nhập
Truyện cười đây!! mại zoooooooo
3 posters
khaocoviet :: Văn học :: Truyện Ngắn
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Truyện cười đây!! mại zoooooooo
Nước tôi có đầy!
Trên 1 chuyến máy bay. Phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải. Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống, anh người Nhật hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Mĩ trả lời: "Ðô la đó ,nước tui có đầy”. Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống. Anh Mĩ hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Nhật trả lời: "Kim cương đó nước tui có đầy". Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống khỏi máy bay. Anh người I Rắc hỏi: “Tại sao?”. Anh Việt Nam trả lời: "Mấy thằng ba xạo đó, nước tui có đầy". =>Chuẩn.
kakaka
Trên 1 chuyến máy bay. Phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải. Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống, anh người Nhật hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Mĩ trả lời: "Ðô la đó ,nước tui có đầy”. Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống. Anh Mĩ hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Nhật trả lời: "Kim cương đó nước tui có đầy". Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống khỏi máy bay. Anh người I Rắc hỏi: “Tại sao?”. Anh Việt Nam trả lời: "Mấy thằng ba xạo đó, nước tui có đầy". =>Chuẩn.
kakaka
THIEN NGUYEN- Tổng số bài gửi : 16
Join date : 19/06/2009
Age : 36
Đến từ : Việt Nam
Thư của Sherlock Holmes gửi Watson!--> cực Hài
Anh Oắt-xơn yêu quý của tôi,
Từ ngày sang Việt Nam, tôi thấy trình độ thám tử của mình còn non kém lắm!
Phương pháp suy luận của tôi đối với xứ này nhiều lần bị sai bét. Sáng nay thôi, tôi vừa tiếp một người đàn ông. Chuyện tình cảm của ông ta không có gì rắc rối, “rẹc rẹc 30 giây” là xong. Nhưng tôi lại sai lầm khi thử thách về bản thân ông ta.
Lúc đó là 9 giờ sáng, tôi đang nhìn qua cửa sổ cảnh một người đi đường chửi toáng lên vì bị một chậu nước rửa bát đổ từ trên tầng 4 xuống đầu, thì có tiếng gõ cửa:
- Xin lỗi! Tôi muốn gặp ông Sê-lốc Hôm!
- Tôi đây, xin mời ông ngồi, thưa ông Nằm!
- Sao thám tử đoán tôi tên Nằm?
- Quan sát nhanh là thói quen của tôi, trên bìa cuốn sổ tay ông cầm có ghi rõ tên ông là Tạ Văn Nằm.
- Ồ, tôi tên Nam, nhưng mấy em tiếp viên ở nhà hàng đã nghịch ngợm lấy bút viết thêm vào, vì các em thấy tôi thích hát Karaoke ở tư thế... nằm.
- À, ra thế! Hẳn ông rất vội đến đây, vì tôi thấy ông cạo râu được một bên.
- Việc này thám tử cũng... hơi bị nhầm. Số là tôi cạo râu bằng bàn cạo điện, sáng nay tôi đang cạo dở thì bị mất điện đột ngột cho nên một bên nhẵn nhụi còn một bên kia rậm rì mà tôi vẫn phải bắt xe buýt đến chỗ ông là vì thế.
- Hừm, nhưng nếu tôi nói ông rất ít đi xe buýt thì chắc là không sai? Vì tôi thấy ông không có thói quen giữ vé trong tay.
- Ấy, khi nãy tôi chuẩn bị xuống xe thì phụ xe đã xin cái vé để “quay vòng” cho khách khác lấy tiền bỏ túi riêng rồi!
Anh Oắc-xơn ạ, lúc đó tôi bối rối vô cùng, nhưng vẫn cố vớt vát:
- Thời gian gần đây ông bị sa sút về kinh tế?
- Ồ, ngược lại. Nhưng... vì sao mà ông đoán thế?
- Vì tôi thấy ông đi một đôi giày tồi, còn mới mà gót trái đã mòn vẹt trong khi gót phải vẫn còn nguyên vẹn!
- Hà, hà... Đó là do thành phố thường xuyên có nạn kẹt xe. Những lúc như vậy tôi thường phải đặt chân xuống mặt đường rồi rà rà theo dòng người nên gót của giày trái bị mòn nhanh.
- Chà, - Tôi vã mồ hôi - Thế có phải ông là người rất coi thường sức khoẻ? Sở dĩ tôi nói như vậy vì dạo nay ngày nào trời cũng có nắng to mà ông ra đường không đội mũ.
- Ối giời, có đấy chứ! Nhưng lúc đi bộ ra bến xe buýt bị mấy đứa thanh niên mất dạy đi xe máy cướp mất rồi!
Chao ôi, bác sĩ Oắc-xơn của tôi ơi, chắc là anh tưởng tượng ra khuôn mặt của tôi lúc đó như thế nào rồi, nó dài bằng cái bơm ở mấy chỗ “Vá 9 xe đạp xe máy” vẫn đặt ở lòng đường thành phố này vậy. Nhưng bản lĩnh đã giúp tôi lấy tự tin trở lại, tôi hỏi vấn đề ông ta cần tư vấn để khỏi phải đoán... sai thêm nữa.
Có lẽ từ hôm nay tôi phải đóng cửa không tiếp khách, để nghiên cứu thêm về con người ở đất nước kỳ lạ này, rồi mới tiếp tục hành nghề được. Chẳng hạn tôi đang tìm hiểu xem một số sinh viên Việt Nam rất căm thù... thời gian, đến nỗi họ luôn “giết thời gian” bằng cà phê, ruợu bia, thậm chí một cốc trà đá là có thể ngồi trầm ngâm hàng giờ đồng hồ trong căng-tin để suy nghĩ... không cụ thể về điều gì cả!?
Khi nào có gì mới tôi sẽ “meo” cho anh. Chúc anh mạnh khoẻ!
Bạn của anh:
Sê-Lốc Hôm!
Từ ngày sang Việt Nam, tôi thấy trình độ thám tử của mình còn non kém lắm!
Phương pháp suy luận của tôi đối với xứ này nhiều lần bị sai bét. Sáng nay thôi, tôi vừa tiếp một người đàn ông. Chuyện tình cảm của ông ta không có gì rắc rối, “rẹc rẹc 30 giây” là xong. Nhưng tôi lại sai lầm khi thử thách về bản thân ông ta.
Lúc đó là 9 giờ sáng, tôi đang nhìn qua cửa sổ cảnh một người đi đường chửi toáng lên vì bị một chậu nước rửa bát đổ từ trên tầng 4 xuống đầu, thì có tiếng gõ cửa:
- Xin lỗi! Tôi muốn gặp ông Sê-lốc Hôm!
- Tôi đây, xin mời ông ngồi, thưa ông Nằm!
- Sao thám tử đoán tôi tên Nằm?
- Quan sát nhanh là thói quen của tôi, trên bìa cuốn sổ tay ông cầm có ghi rõ tên ông là Tạ Văn Nằm.
- Ồ, tôi tên Nam, nhưng mấy em tiếp viên ở nhà hàng đã nghịch ngợm lấy bút viết thêm vào, vì các em thấy tôi thích hát Karaoke ở tư thế... nằm.
- À, ra thế! Hẳn ông rất vội đến đây, vì tôi thấy ông cạo râu được một bên.
- Việc này thám tử cũng... hơi bị nhầm. Số là tôi cạo râu bằng bàn cạo điện, sáng nay tôi đang cạo dở thì bị mất điện đột ngột cho nên một bên nhẵn nhụi còn một bên kia rậm rì mà tôi vẫn phải bắt xe buýt đến chỗ ông là vì thế.
- Hừm, nhưng nếu tôi nói ông rất ít đi xe buýt thì chắc là không sai? Vì tôi thấy ông không có thói quen giữ vé trong tay.
- Ấy, khi nãy tôi chuẩn bị xuống xe thì phụ xe đã xin cái vé để “quay vòng” cho khách khác lấy tiền bỏ túi riêng rồi!
Anh Oắc-xơn ạ, lúc đó tôi bối rối vô cùng, nhưng vẫn cố vớt vát:
- Thời gian gần đây ông bị sa sút về kinh tế?
- Ồ, ngược lại. Nhưng... vì sao mà ông đoán thế?
- Vì tôi thấy ông đi một đôi giày tồi, còn mới mà gót trái đã mòn vẹt trong khi gót phải vẫn còn nguyên vẹn!
- Hà, hà... Đó là do thành phố thường xuyên có nạn kẹt xe. Những lúc như vậy tôi thường phải đặt chân xuống mặt đường rồi rà rà theo dòng người nên gót của giày trái bị mòn nhanh.
- Chà, - Tôi vã mồ hôi - Thế có phải ông là người rất coi thường sức khoẻ? Sở dĩ tôi nói như vậy vì dạo nay ngày nào trời cũng có nắng to mà ông ra đường không đội mũ.
- Ối giời, có đấy chứ! Nhưng lúc đi bộ ra bến xe buýt bị mấy đứa thanh niên mất dạy đi xe máy cướp mất rồi!
Chao ôi, bác sĩ Oắc-xơn của tôi ơi, chắc là anh tưởng tượng ra khuôn mặt của tôi lúc đó như thế nào rồi, nó dài bằng cái bơm ở mấy chỗ “Vá 9 xe đạp xe máy” vẫn đặt ở lòng đường thành phố này vậy. Nhưng bản lĩnh đã giúp tôi lấy tự tin trở lại, tôi hỏi vấn đề ông ta cần tư vấn để khỏi phải đoán... sai thêm nữa.
Có lẽ từ hôm nay tôi phải đóng cửa không tiếp khách, để nghiên cứu thêm về con người ở đất nước kỳ lạ này, rồi mới tiếp tục hành nghề được. Chẳng hạn tôi đang tìm hiểu xem một số sinh viên Việt Nam rất căm thù... thời gian, đến nỗi họ luôn “giết thời gian” bằng cà phê, ruợu bia, thậm chí một cốc trà đá là có thể ngồi trầm ngâm hàng giờ đồng hồ trong căng-tin để suy nghĩ... không cụ thể về điều gì cả!?
Khi nào có gì mới tôi sẽ “meo” cho anh. Chúc anh mạnh khoẻ!
Bạn của anh:
Sê-Lốc Hôm!
THIEN NGUYEN- Tổng số bài gửi : 16
Join date : 19/06/2009
Age : 36
Đến từ : Việt Nam
Ai đáng sợ nhất?
Có 1 cuôc thi hù dọa với yêu cầu ai làm cho khán giả sợ nhất là thắng . Có 3 người : 1 Nhật , 1 Mỹ , 1 Việt Nam tham gia . Người Nhật bước lên rồi bất ngờ rút dao mổ bụng mình lôi ra bộ lòng . Một số người sợ đến ngất xỉu. Người Mỹ lấy súng trường ban nát đầu mình ,óc văng tung tóe . Một số người ngất xỉu nữa . Đến người Việt Nam,2 ông Việt Nam đi dép tổ ong vác 1 quả bom ra sân khấu ngồi cưa????????? tất cả khán giả ướt hết quần...
THIEN NGUYEN- Tổng số bài gửi : 16
Join date : 19/06/2009
Age : 36
Đến từ : Việt Nam
Tai nạn máy bay!--> cười không chịu nổi
Trên máy bay có chở tổng thống Mỹ, Bill Gates, Đức giáo hoàng và một anh Việt Nam, đang bay qua Đại Tây Dương thì máy bay có sự cố.Viên phi công chạy ra nói:
- Phải nhảy dù thôi máy bay hỏng nặng quá ko sửa dc!
Rồi lấy một cái dù phóng xuống ngay. Lúc đó kiểm tra lại mới biết hiện chỉ còn 3 cái dù. Tổng thống Mỹ nói:
- Tôi là người quan trọng nhất nên tôi phải sống!
Rồi lấy một cái dù nhảy ra ngoài.Bill Gates nói:
-Tôi là người thông minh nhất tôi cũng cần sống!
Rồi quơ vội cái dù nhảy ra ngoài.Lúc này Đức Giáo Hoàng nói :
-Cha sống đã lâu rồi nên con hãy lấy dù nhảy ra ngoài đi.
Anh VN trả lời:
-Ko cần vậy đâu cha ơi! Thằng thông minh nhất thế giới vừa ôm cái mùng con đưa nhảy ra ngoài rồi!
- Phải nhảy dù thôi máy bay hỏng nặng quá ko sửa dc!
Rồi lấy một cái dù phóng xuống ngay. Lúc đó kiểm tra lại mới biết hiện chỉ còn 3 cái dù. Tổng thống Mỹ nói:
- Tôi là người quan trọng nhất nên tôi phải sống!
Rồi lấy một cái dù nhảy ra ngoài.Bill Gates nói:
-Tôi là người thông minh nhất tôi cũng cần sống!
Rồi quơ vội cái dù nhảy ra ngoài.Lúc này Đức Giáo Hoàng nói :
-Cha sống đã lâu rồi nên con hãy lấy dù nhảy ra ngoài đi.
Anh VN trả lời:
-Ko cần vậy đâu cha ơi! Thằng thông minh nhất thế giới vừa ôm cái mùng con đưa nhảy ra ngoài rồi!
THIEN NGUYEN- Tổng số bài gửi : 16
Join date : 19/06/2009
Age : 36
Đến từ : Việt Nam
Việt Nam vô địch!!!!
Trên 1 chuyến máy bay có 2 người Việt Nam, 2 người Nhật, 2 người Pháp và 2 người Đức.Bỗng nhiên phi hành đoàn yêu cầu phải hy sinh bớt số người trên máy bay vì máy bay sắp hết nhiên liệu.
Không chần chừ 2 người pháp đứng dậy hét lớn:
- Tinh thần Napoleon muôn năm!!! rồi nhảy xuống.
Bay được thêm 1 lúc thì phi hành đoàn lại yêu cầu phải hy sinh bớt số người trên máy bay.Không chần chừ 2 người nhật đứng dậy hét lớn:
- Tinh thần Samurai bất diệt!!!! rồi nhảy xuống.
Máy bay vẫn tiếp tục bay,nhưng bay được 1 lúc họ lại yêu cầu phải hy sinh thêm số người trên máy bay.Không chần chừ 2 người Việt Nam đứng dậy hét lớn:
- Việt Nam vô địch!!!! rồi đạp 2 thằng Đức xuống!
Không chần chừ 2 người pháp đứng dậy hét lớn:
- Tinh thần Napoleon muôn năm!!! rồi nhảy xuống.
Bay được thêm 1 lúc thì phi hành đoàn lại yêu cầu phải hy sinh bớt số người trên máy bay.Không chần chừ 2 người nhật đứng dậy hét lớn:
- Tinh thần Samurai bất diệt!!!! rồi nhảy xuống.
Máy bay vẫn tiếp tục bay,nhưng bay được 1 lúc họ lại yêu cầu phải hy sinh thêm số người trên máy bay.Không chần chừ 2 người Việt Nam đứng dậy hét lớn:
- Việt Nam vô địch!!!! rồi đạp 2 thằng Đức xuống!
THIEN NGUYEN- Tổng số bài gửi : 16
Join date : 19/06/2009
Age : 36
Đến từ : Việt Nam
Cuộc thi vắt sữa thế giới
Cuộc thi vắt sữa thế giới vòng chung kết gồm 3 nước: Việt Nam, Mỹ và Hà Lan. 3 cô gái cầm 3 cái xô vào 3 chuồng bò và bắt đầu vắt sữa.Sau 2 giờ, cô gái người Mỹ bước ra với 6 xô sữa, khán giả vỗ tay rần rần.Sau 3 giờ nữa, cô gái Hà Lan bước ra với 15 xô sữa, khán giả hò reo cuồng nhiệt.Đến chiều vẫn chưa thấy cô gái của Việt Nam ra.Gần tối, cô ta bước ra, xách có 1 thùng sữa. Khán giả la ó, chửi mắng.Cô này hét lớn:
- "Thằng nào dắt con bò đực vô đó, làm tao vắt từ sáng tới giờ được có 1 xô sữa!"
Khán giả vỗ tay rần rần.Việt Nam vô địch!
- "Thằng nào dắt con bò đực vô đó, làm tao vắt từ sáng tới giờ được có 1 xô sữa!"
Khán giả vỗ tay rần rần.Việt Nam vô địch!
THIEN NGUYEN- Tổng số bài gửi : 16
Join date : 19/06/2009
Age : 36
Đến từ : Việt Nam
SAO KỲ VÂY?
CHÙI OI! TRUYỆN HAY VẬY MÀ KHÔNG CÓ HAI BÌNH LOẠN GÌ HẾT VẬY!!!
HU HU
HU HU
THIEN NGUYEN- Tổng số bài gửi : 16
Join date : 19/06/2009
Age : 36
Đến từ : Việt Nam
Cười nữa nè!
Một gia đình Scott (Chồng + vợ + 4 con) ra phố chơi, trên đường về có 1 Taxi chay theo mời mọc:
- Nhiêu? Người chồng hỏi
- Dạ, mình bác thì 5 bảng, thêm chị nữa thì 6 bảng!
- Thế còn bọn trẻ?
- Dạ bọn trẻ thì miễn phí ạ!
- Thế hử, lên xe về trước đi các con, bố mẹ sẽ đi bộ về sau.
2 chú Do thái (nổi tiếng thông minh) cùng 2 chú Scott lên 1 chuyến tàu. Thấy 2 chú Scott chỉ mua có 1 vé, 2 DT théc méc, 2 Scott cười bí hiểm "rồi sẽ rõ"
Một lúc sau, khi người soát vé sắp tới, 2 chú Scott vội chui vô toa lét, soát vé gõ cửa toa let, 2 chú mới chìa 1 vé ra. thế là ok, cho wa lun.
2 chú DT phục sát đất, định bụng lúc vè phải học mẹo này mới được. trên chuyến tàu khứ hồi, lại đi cùng 2 chú Scot nữa, 2 chú DT mới bảo "làn này chúng tao chỉ mua một vé thôi, hehehe"
"còn lần này chúng tao chả mua vé nào" 2 Scott trả lời. 2 DT mặt đực ra không hiểu, lại bí hiểm "rồi sẽ rõ", lát sau người soát vé đi tới, 2 chú DT vội chui vào toalet và hồi hộp chờ đợi, chợt có tiếng gõ cửa, 2 chú vội thò vé ra và... bị 2 thằng Scott cướp mất vé.
Bên ngoài 1 quán rượu ở Scottland, có 1 ông già nghèo khổ câu cá bên 1 vũng nước mưa. Một khách du lịch đi qua thấy vậy thương tình mới bảo ông:
- Vào đây tôi đãi cho một chầu!
Ông già theo ông khách vào quán, vào trong quán ông khách gọi món đãi ông già rồi hỏi vui:
- Từ sáng giờ ông câu được mấy con rồi!
Ông già hóm hỉnh trả lời:
- Anh là con thứ 4.
2 anh Scott đi ra chợ, trên đường đi có một bãi cứt bò, một anh mới thách anh kia:
- ăn đi, ăn hết tao cho mày10 bảng
anh kia ăn ngay, anh này phải móc 10 bảng trả.
Sau đó 2 ngưòi đi tiếp, cùng ấm ức trong bụng, 1 thằng thì tức vì phải ăn..., một thằng tức vì mất tiền. gặp 1 bãi cwt khác, thằng phải ăn bảo thằng mất tiền:
- ăn đi, tao trả mày 10 bảng
thằng này ăn liền và lấy lại 10 bảng. Rồi cả 2 cùng đi ra chợ, cùng vui vẻ nghĩ "Hôm nay hên wá, chẳng mất đồng nào mà lại đwợc ăn sáng."
Ông bố Scott bảo thằng con: - mày qua nhà hàng xóm mwợn cho bố cái cưa.
thằng con đi một lúc về bảo bố là lão hàng xóm ko cho mưon vì sợ mòn cưa. Ông bố tức quá chửi:
- Miẹ cái thắng ki bo kẹt xỉn, thôi mày vào lấy cái cưa nhà mình ra đây.
sau buổi tiệc khuya lơ khuya lắc của 1 đám SV Scott, một xhú mới hỏi chủ nhà (đồng thời la chủ tiệc):
- sao phòng mày không có đồng hồ, lam sao biết mí giờ rồi!
chủ nhà nói: - cần gì đh, chờ tí biết ngay.
Nói rồi chú lấy một trumpet thò ra cửa sổ và thổi vang một bài, ngay lập twcs có một nhà hàng xóm thò cổ ra và chửi:
TSB chúng mày, 2.30 AM rồi mà không cho chúng tao ngủ hả
Trong giờ học, thầy giáo:
- Ai tự nhận thấy mình là kẻ ngu ngốc thì đứng lên!
Cả lớp ngồi im. Sau vài phút Vova đứng lên. Thầy giáo:
- Vova, em tự cho mình là kẻ ngu ngốc?
- Không ạ, nhưng để thầy đứng một mình như vậy thì .....
Bố đi làm về thấy Vova đang đóng đinh xuống đất. "Tại sao con lại đóng đinh xuống đất?" bố tò mò hỏi.
Vova chìa cho bố xem một chiếc lọ thí nghiệm, nói: "Đây không phải là đinh. Con thử điều chế một ít thuốc cải tử hoàn sinh theo cuốn sách cũ trong tủ. Đây là thí nghiệm trên một con giun đã chết. Con giun không sống lại đợc nhng không hiểu sao nó lại trở nên rất cứng."
"Con cho bố lọ thuốc với công thức điều chế, bố sẽ mua cho con một Toyota."
Hôm sau đi học về, Vova thấy một chiếc Mecedes mới cứng trớc cửa. Nó lạ quá hỏi bố. Bố trả lời: "Chiếc Toyota bố mua cho con để trong ga-ra. Còn chiếc Mecedes trớc cửa là mẹ tặng con đấy."
Cô giáo hôm nay mặc áo mới, trên ngực thêu hoa hồng. Thấy các học sinh chăm chú nhìn, cô giáo rất vui, hỏi: "Thế các em có biết hoa hồng sống bằng gì ko?"
Vova trả lời: "Thưa cô bằng sữa ạ" Cô giáo đỏ mặt đuổi Vova ra đứng hành lang.
Thầy hiệu trưởng đi ngang thấy Vova vật vờ ở ấy, hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói: "Vova em nhầm rồi, hoa hồng sống bằng phân và nước tiểu"
Vova lầm bầm:"Em đâu biết rễ nó dài đến thế"
Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh:
- Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy?
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi hi..ếp!
Cô giáo không kìm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa:
- Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.
Thầy giáo cảnh cáo học sinh:
-Không bao giờ được hôn động vật, sẽ bị lây các bệnh khác nhau. Ai có thể đưa ra ví dụ?
-Em ạ -Vova đứng dậy- Cô em luôn hôn con vẹt của mình.
-Thì sao??...
-Con vẹt phát điên
Vova chạy về nhà khoe với mẹ.
- Hôm nay con đã làm được 1 việc tốt.
- Việc gì thế con?
- Con đã đưa 1 bà cụ già qua đường.
- oh thật là 1 việc tốt, này mai con hãy phát huy nhé.
Ngày hôm sau
- Hôm nay con và các bạn cùng lớp đã làm được 35 việc tôt
- Việc gì thế con?
- Con và các bạn đã đưa 1 bà cụ già qua đường.
- Hôm nay sao con gặp nhiều cụ già thế?
- Không vẫn 1 bà cụ hôm qua thôi, hôm nay con và các bạn phải vất vả lắm mới đưa được bà cụ qua đường 35 lần đấy. Bà cụ ấy già rồi mà quẫy khoẻ lắm.
Cô giáo nói với học sinh:
- Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái "C".
Vova giơ thẳng tay :
- Thưa cô em ạ!
Cô giáo:
- Vova ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước với chữ cái "B".
Bố : Tại sao con đánh bạn? Con có biết lớn đánh nhỏ là hèn không?
Vova: Thế sao bố lại đánh con?
Họp phụ huynh, cô giáo than phiền với bố Vova:
- Vova không những thường xuyên đi học muộn mà lại còn nói láo nữa. Khi tôi hỏi "Sao đi muộn?" thì cháu thản nhiên nói rằng vì bận cọ c..
- Cháu không nói láo đâu. Sáng nào tôi với nó cũng phải cọ c. mà.
Bố Vova trả lời thế làm cô giáo giận lắm, kể lại chuyện đó cho mẹ Vova nghe. Mẹ Vova nói:
- Hai bố con nó không nói láo đâu cô ạ. Thằng Vova cãi nhau với thằng hàng xóm Petka. Tối nào Petka cũng lấy sơn viết lên cửa nhà tôi chữ C. to tướng, sáng ra tôi bắt hai bố con nó phải cọ sạch cho nên cháu nó đi học muộn đấy ạ.
Để hiểu học trò hơn, cô giáo bảo học sinh vẽ vào một tờ giấy mơ ước mai sau của mình. Khi cô xem, có em vẽ hình máy bay tỏ ý muốn làm phi công, em thì vẽ ống nghe muốn làm bác sĩ... Riêng Natasha để tờ giấy trắng nguyên, cô hỏi:
- Chẳng lẽ lớn lên em không muốn làm gì cả sao?
Natasha băn khoăn đáp:
- Lớn lên em sẽ lấy chồng, nhưng chẳng biết nó hình gì?
Cô giáo:
- Petia, bố em làm nghề gì?
- Kỹ sư
- Lena, thế bố em làm nghề gì?
- Giám đốc nhà hát
- Vova, thế còn bố em?
- Ông ấy chết rồi.
- Thế ông ta làm gì trước khi chết?
- Rên rỉ
Lên trung học , Vôva trổ mã , bảnh trai hơn cả bố . Các bé ở lớp cứ tíu tít vây quanh Vôva công tử , nhất là bé Natasha . Vào một buổi tối học thêm , sau khi tan học , Vôva rủ Natasha ở lại lớp chơi trò @#$%^& . Điện trong phòng đã tắt hết , Vôva bắt đầu... Được 5'''' , Natasha thấy Vôva chạy ra ngoài , sau đó lại vào , sau đó cứ 5'''' lại chạy ra chạy vào. . Phải 7, 8 lượt như thế , Natasha vừa ngạc nhiên , vừa phục Vôva , không ngờ thằng này lại đỉnh đến vậy , liền cúi xuống thỏ thẻ :
- Vôva , anh thật là tuyệt vời !
- Anh không phải Vôva , anh là Ivan ... thằng Vôva nó đang đứng bán vé ngoài kia kìa !
- Nhiêu? Người chồng hỏi
- Dạ, mình bác thì 5 bảng, thêm chị nữa thì 6 bảng!
- Thế còn bọn trẻ?
- Dạ bọn trẻ thì miễn phí ạ!
- Thế hử, lên xe về trước đi các con, bố mẹ sẽ đi bộ về sau.
2 chú Do thái (nổi tiếng thông minh) cùng 2 chú Scott lên 1 chuyến tàu. Thấy 2 chú Scott chỉ mua có 1 vé, 2 DT théc méc, 2 Scott cười bí hiểm "rồi sẽ rõ"
Một lúc sau, khi người soát vé sắp tới, 2 chú Scott vội chui vô toa lét, soát vé gõ cửa toa let, 2 chú mới chìa 1 vé ra. thế là ok, cho wa lun.
2 chú DT phục sát đất, định bụng lúc vè phải học mẹo này mới được. trên chuyến tàu khứ hồi, lại đi cùng 2 chú Scot nữa, 2 chú DT mới bảo "làn này chúng tao chỉ mua một vé thôi, hehehe"
"còn lần này chúng tao chả mua vé nào" 2 Scott trả lời. 2 DT mặt đực ra không hiểu, lại bí hiểm "rồi sẽ rõ", lát sau người soát vé đi tới, 2 chú DT vội chui vào toalet và hồi hộp chờ đợi, chợt có tiếng gõ cửa, 2 chú vội thò vé ra và... bị 2 thằng Scott cướp mất vé.
Bên ngoài 1 quán rượu ở Scottland, có 1 ông già nghèo khổ câu cá bên 1 vũng nước mưa. Một khách du lịch đi qua thấy vậy thương tình mới bảo ông:
- Vào đây tôi đãi cho một chầu!
Ông già theo ông khách vào quán, vào trong quán ông khách gọi món đãi ông già rồi hỏi vui:
- Từ sáng giờ ông câu được mấy con rồi!
Ông già hóm hỉnh trả lời:
- Anh là con thứ 4.
2 anh Scott đi ra chợ, trên đường đi có một bãi cứt bò, một anh mới thách anh kia:
- ăn đi, ăn hết tao cho mày10 bảng
anh kia ăn ngay, anh này phải móc 10 bảng trả.
Sau đó 2 ngưòi đi tiếp, cùng ấm ức trong bụng, 1 thằng thì tức vì phải ăn..., một thằng tức vì mất tiền. gặp 1 bãi cwt khác, thằng phải ăn bảo thằng mất tiền:
- ăn đi, tao trả mày 10 bảng
thằng này ăn liền và lấy lại 10 bảng. Rồi cả 2 cùng đi ra chợ, cùng vui vẻ nghĩ "Hôm nay hên wá, chẳng mất đồng nào mà lại đwợc ăn sáng."
Ông bố Scott bảo thằng con: - mày qua nhà hàng xóm mwợn cho bố cái cưa.
thằng con đi một lúc về bảo bố là lão hàng xóm ko cho mưon vì sợ mòn cưa. Ông bố tức quá chửi:
- Miẹ cái thắng ki bo kẹt xỉn, thôi mày vào lấy cái cưa nhà mình ra đây.
sau buổi tiệc khuya lơ khuya lắc của 1 đám SV Scott, một xhú mới hỏi chủ nhà (đồng thời la chủ tiệc):
- sao phòng mày không có đồng hồ, lam sao biết mí giờ rồi!
chủ nhà nói: - cần gì đh, chờ tí biết ngay.
Nói rồi chú lấy một trumpet thò ra cửa sổ và thổi vang một bài, ngay lập twcs có một nhà hàng xóm thò cổ ra và chửi:
TSB chúng mày, 2.30 AM rồi mà không cho chúng tao ngủ hả
Trong giờ học, thầy giáo:
- Ai tự nhận thấy mình là kẻ ngu ngốc thì đứng lên!
Cả lớp ngồi im. Sau vài phút Vova đứng lên. Thầy giáo:
- Vova, em tự cho mình là kẻ ngu ngốc?
- Không ạ, nhưng để thầy đứng một mình như vậy thì .....
Bố đi làm về thấy Vova đang đóng đinh xuống đất. "Tại sao con lại đóng đinh xuống đất?" bố tò mò hỏi.
Vova chìa cho bố xem một chiếc lọ thí nghiệm, nói: "Đây không phải là đinh. Con thử điều chế một ít thuốc cải tử hoàn sinh theo cuốn sách cũ trong tủ. Đây là thí nghiệm trên một con giun đã chết. Con giun không sống lại đợc nhng không hiểu sao nó lại trở nên rất cứng."
"Con cho bố lọ thuốc với công thức điều chế, bố sẽ mua cho con một Toyota."
Hôm sau đi học về, Vova thấy một chiếc Mecedes mới cứng trớc cửa. Nó lạ quá hỏi bố. Bố trả lời: "Chiếc Toyota bố mua cho con để trong ga-ra. Còn chiếc Mecedes trớc cửa là mẹ tặng con đấy."
Cô giáo hôm nay mặc áo mới, trên ngực thêu hoa hồng. Thấy các học sinh chăm chú nhìn, cô giáo rất vui, hỏi: "Thế các em có biết hoa hồng sống bằng gì ko?"
Vova trả lời: "Thưa cô bằng sữa ạ" Cô giáo đỏ mặt đuổi Vova ra đứng hành lang.
Thầy hiệu trưởng đi ngang thấy Vova vật vờ ở ấy, hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói: "Vova em nhầm rồi, hoa hồng sống bằng phân và nước tiểu"
Vova lầm bầm:"Em đâu biết rễ nó dài đến thế"
Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh:
- Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy?
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi hi..ếp!
Cô giáo không kìm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa:
- Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.
Thầy giáo cảnh cáo học sinh:
-Không bao giờ được hôn động vật, sẽ bị lây các bệnh khác nhau. Ai có thể đưa ra ví dụ?
-Em ạ -Vova đứng dậy- Cô em luôn hôn con vẹt của mình.
-Thì sao??...
-Con vẹt phát điên
Vova chạy về nhà khoe với mẹ.
- Hôm nay con đã làm được 1 việc tốt.
- Việc gì thế con?
- Con đã đưa 1 bà cụ già qua đường.
- oh thật là 1 việc tốt, này mai con hãy phát huy nhé.
Ngày hôm sau
- Hôm nay con và các bạn cùng lớp đã làm được 35 việc tôt
- Việc gì thế con?
- Con và các bạn đã đưa 1 bà cụ già qua đường.
- Hôm nay sao con gặp nhiều cụ già thế?
- Không vẫn 1 bà cụ hôm qua thôi, hôm nay con và các bạn phải vất vả lắm mới đưa được bà cụ qua đường 35 lần đấy. Bà cụ ấy già rồi mà quẫy khoẻ lắm.
Cô giáo nói với học sinh:
- Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái "C".
Vova giơ thẳng tay :
- Thưa cô em ạ!
Cô giáo:
- Vova ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước với chữ cái "B".
Bố : Tại sao con đánh bạn? Con có biết lớn đánh nhỏ là hèn không?
Vova: Thế sao bố lại đánh con?
Họp phụ huynh, cô giáo than phiền với bố Vova:
- Vova không những thường xuyên đi học muộn mà lại còn nói láo nữa. Khi tôi hỏi "Sao đi muộn?" thì cháu thản nhiên nói rằng vì bận cọ c..
- Cháu không nói láo đâu. Sáng nào tôi với nó cũng phải cọ c. mà.
Bố Vova trả lời thế làm cô giáo giận lắm, kể lại chuyện đó cho mẹ Vova nghe. Mẹ Vova nói:
- Hai bố con nó không nói láo đâu cô ạ. Thằng Vova cãi nhau với thằng hàng xóm Petka. Tối nào Petka cũng lấy sơn viết lên cửa nhà tôi chữ C. to tướng, sáng ra tôi bắt hai bố con nó phải cọ sạch cho nên cháu nó đi học muộn đấy ạ.
Để hiểu học trò hơn, cô giáo bảo học sinh vẽ vào một tờ giấy mơ ước mai sau của mình. Khi cô xem, có em vẽ hình máy bay tỏ ý muốn làm phi công, em thì vẽ ống nghe muốn làm bác sĩ... Riêng Natasha để tờ giấy trắng nguyên, cô hỏi:
- Chẳng lẽ lớn lên em không muốn làm gì cả sao?
Natasha băn khoăn đáp:
- Lớn lên em sẽ lấy chồng, nhưng chẳng biết nó hình gì?
Cô giáo:
- Petia, bố em làm nghề gì?
- Kỹ sư
- Lena, thế bố em làm nghề gì?
- Giám đốc nhà hát
- Vova, thế còn bố em?
- Ông ấy chết rồi.
- Thế ông ta làm gì trước khi chết?
- Rên rỉ
Lên trung học , Vôva trổ mã , bảnh trai hơn cả bố . Các bé ở lớp cứ tíu tít vây quanh Vôva công tử , nhất là bé Natasha . Vào một buổi tối học thêm , sau khi tan học , Vôva rủ Natasha ở lại lớp chơi trò @#$%^& . Điện trong phòng đã tắt hết , Vôva bắt đầu... Được 5'''' , Natasha thấy Vôva chạy ra ngoài , sau đó lại vào , sau đó cứ 5'''' lại chạy ra chạy vào. . Phải 7, 8 lượt như thế , Natasha vừa ngạc nhiên , vừa phục Vôva , không ngờ thằng này lại đỉnh đến vậy , liền cúi xuống thỏ thẻ :
- Vôva , anh thật là tuyệt vời !
- Anh không phải Vôva , anh là Ivan ... thằng Vôva nó đang đứng bán vé ngoài kia kìa !
Hoangnguyen- Member
- Tổng số bài gửi : 62
Join date : 04/06/2009
Re: Truyện cười đây!! mại zoooooooo
Một thổ dân bộ lạc ăn thịt người đang lôi ai đó về. Bạn anh ta trông thấy, hỏi: "Cậu kiếm được ai về thế này?"
- À, một sinh viên.
- À, một sinh viên.
- Cái gì? Lại một sinh viên à? Thôi, bỏ hắn đi!
- Tại sao?
- Hôm qua, tớ cũng bắt được một sinh viên. Thế mà khi đem nấu, nước chưa kịp sôi hắn đã ăn hết cả khoai tây trong nồi.
Re: Truyện cười đây!! mại zoooooooo
Giờ tự động hoá. Giáo sư thuyết trình:
- Độ 20 năm nữa sẽ có những máy tự động hoàn hảo. Chỉ cần nhét con bò vào một đầu, thì đầu kia sẽ có xúc xích chạy ra.
- Thế liệu có cái máy ngược lại, nhét xúc xích vào một đầu, đầu kia ra con bò không ạ? - một sinh viên hỏi.
- Anh bao nhiêu tuổi?
- Dạ, 19.
- 20 năm trước đã có một cái máy như vậy!
-?????
- Độ 20 năm nữa sẽ có những máy tự động hoàn hảo. Chỉ cần nhét con bò vào một đầu, thì đầu kia sẽ có xúc xích chạy ra.
- Thế liệu có cái máy ngược lại, nhét xúc xích vào một đầu, đầu kia ra con bò không ạ? - một sinh viên hỏi.
- Anh bao nhiêu tuổi?
- Dạ, 19.
- 20 năm trước đã có một cái máy như vậy!
-?????
Re: Truyện cười đây!! mại zoooooooo
Sau tiệc cưới, cô dâu chú rể động phòng hoa chúc rồi lăn ra ngủ. Nửa đêm, chú rể chợt bừng tỉnh vì tiếng cô dâu cười ha hả. Chú rể hơi khó chịu nhưng vẫn gắng dịu giọng hỏi :
- Có chuyện gì mà em cười vui thế?
- Em nhớ lời mẹ em hồi xưa. Cô dâu nói:
- Bà nói gì vậy em?
- Mẹ em thường bảo: " Xấu gái lại vô duyên như mày thì có chó nó lấy!" (ST)
- Có chuyện gì mà em cười vui thế?
- Em nhớ lời mẹ em hồi xưa. Cô dâu nói:
- Bà nói gì vậy em?
- Mẹ em thường bảo: " Xấu gái lại vô duyên như mày thì có chó nó lấy!" (ST)
Re: Truyện cười đây!! mại zoooooooo
Sinh viên=ăn+ngủ+học+chơi.
Con lợn=ăn+ngủ.
-->sinh viên=con lợn+học+chơi.
-->sinh viên - chơi=con lợn+học.
Kết luận: sinh viên mà k bít chơi thì giống như con lợn đi học.
Cả nhà cho ý kiến cái. ^^
Con lợn=ăn+ngủ.
-->sinh viên=con lợn+học+chơi.
-->sinh viên - chơi=con lợn+học.
Kết luận: sinh viên mà k bít chơi thì giống như con lợn đi học.
Cả nhà cho ý kiến cái. ^^
Re: Truyện cười đây!! mại zoooooooo
Chàng : Cuối cùng thì ngày này đã đến! Anhđã chờ mong quá lâu!
Nàng : Anh có muốn em ra đi ko?
Chàng : Không! đừng có nghĩ tới chuyện đó
Nàng : Anh có yêu em không?
Chàng : Dĩ nhiên rồi! Cả ngàn lần cũng không đủ!
Nàng : Anh có bao giờ lừa dối em không?
Chàng : Không! Tại sao em hỏi câu ngớ ngẩn!
Nàng : Anh có muốn hôn em không?
Chàng : Mỗi khi anh có cơ hội.
Nàng : Anh có đánh em không?
Chàng : Em điên hả? Anh đâu có phải loại người đó!
Nàng : Em có thể tin tưởng nơi anh được chớ?
Chàng : ừ!
Nàng : Anh yêu!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Vài năm sau... Xin đọc ngược lại từ dưới lên!!!!
Nàng : Anh có muốn em ra đi ko?
Chàng : Không! đừng có nghĩ tới chuyện đó
Nàng : Anh có yêu em không?
Chàng : Dĩ nhiên rồi! Cả ngàn lần cũng không đủ!
Nàng : Anh có bao giờ lừa dối em không?
Chàng : Không! Tại sao em hỏi câu ngớ ngẩn!
Nàng : Anh có muốn hôn em không?
Chàng : Mỗi khi anh có cơ hội.
Nàng : Anh có đánh em không?
Chàng : Em điên hả? Anh đâu có phải loại người đó!
Nàng : Em có thể tin tưởng nơi anh được chớ?
Chàng : ừ!
Nàng : Anh yêu!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Vài năm sau... Xin đọc ngược lại từ dưới lên!!!!
Similar topics
» Những câu truyện ngắn để tặng các thầy các cô nhân ngày 20-11 ...
» MỘT NỤ CƯỜI...
» Lại rộ lên những bài văn tốt nghiệp dở cười dở mếu
» MỘT NỤ CƯỜI...
» Lại rộ lên những bài văn tốt nghiệp dở cười dở mếu
khaocoviet :: Văn học :: Truyện Ngắn
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Thu Jun 27, 2013 8:11 am by diepkhaoco52
» Những người chế tác thần linh
Thu Jun 27, 2013 7:53 am by diepkhaoco52
» Nỗi niềm di chỉ khảo cổ học
Thu Jun 27, 2013 7:52 am by diepkhaoco52
» Tượng Ấn Độ Giáo (Phần 2)
Wed Jun 26, 2013 9:45 pm by diepkhaoco52
» Tượng Ấn Độ Giáo (Phần 1)
Wed Jun 26, 2013 9:43 pm by diepkhaoco52
» Văn hóa Ngưỡng Thiều (Phần 2)
Wed Jun 26, 2013 9:36 pm by diepkhaoco52
» Văn hóa Ngưỡng Thiều (văn hóa đá mới Trung Quốc)
Wed Jun 26, 2013 9:30 pm by diepkhaoco52
» Sách từ điển khảo cổ học
Wed Jun 26, 2013 9:20 pm by diepkhaoco52
» Lý lịch MrDiep_archaeology
Wed Jun 26, 2013 9:12 pm by diepkhaoco52